f Branzino al finocchio - bức họa Sicily - A Guy Who Cooks

Branzino al finocchio - bức họa Sicily

tháng 11 03, 2013

Thấm thoát đã 1 năm kể từ ngày quyết định lập blog và viết cái entry đầu tiên. Nghĩ lại lý do tôi đưa ra quyết định này kể cũng buồn cười, mà lúc đó cũng chẳng nghĩ rằng sẽ có nhiều người quan tâm tới đứa con tinh thần của mình như thế này. Lúc mới bắt đầu, lập ra blog A guy who cooks cũng chỉ với 2 mục đích. Thứ 1: sĩ diện với 1 cô gái, ai cũng như thế mà, có chút tài năng gì chả phô ra cho bằng hết để tủm tỉm trong lòng khi nghĩ đầu dây bên kia đang trầm trồ và "buôn bán" về mình với bạn bè. Thứ 2: để thỏa mãn ham muốn khoe khả năng food photography và food stylist mà không phải ai cũng có, cũng tại facebook làm mất chất ảnh quá mà phải quyết tâm lập blog. Tôi vốn bị tính cầu toàn, không nhẽ lại up mấy cái ảnh với vài dòng công thức thì thô quá, thế là lại nghĩ viết sao để người ta vừa thích ngắm ảnh, vừa muốn đọc câu chuyện xung quanh những bức ảnh đó. Cứ thế, tự hình thành thói quen viết lách mỗi cuối tuần từ lúc nào không hay, đến độ tuần nào mà không có 1 entry thì trong lòng bứt rứt, cồn cào, giống hệt cảm giác của 1 diễn viên bị hủy lịch diễn ngay trước giờ lên sân khấu. 

Giờ đây A guy who cooks đã là máu thịt, là đứa con tinh thần đúng nghĩa chứ không phải thứ trang sức của cậu trai trẻ để lấy le với những cô gái nữa. Mỗi lần vào mục stats thấy biểu đồ view tăng thấy ấm ấm lòng, rồi thỉnh thoảng vào traffic sources tình cờ thấy những đường link do mọi người chia trẻ trên blog cá nhân của mình như dấu hiệu của sự quý mến, những cái tên được các bạn phong tặng như: "blog nấu ăn của trai đẹp", thực sự khiến tôi thấy tuyệt lắm. Có lẽ, tôi có dành cả trăm ngàn lời cám ơn tới các bạn cũng là chưa đủ, chỉ nguyện tiếp tục dùng toàn bộ đam mê để nấu, viết và chụp, đem đến những món quà tình thần có giá trị trong thời gian tới cho những người yêu quý A guy who cooks.


Kể cả những người biết rất ít về tôi hẳn cũng có thể cảm nhận được sự ưu ái đặc biệt với ẩm thực Ý. Sự ưu ái có phần thiên vị đó xuất phát từ tình yêu với đất nước này đến nỗi yêu từng tia nắng ánh sắc ô-liu, từng cơn gió đượm hương thảo mộc xen lẫn chút mằn mặn muối biển, từng chút cát bụi nhuốm màu vinh quang, giàu có của 1 quá khứ huy hoàng. Có lẽ, Sicily - miền đất dữ là chủ đề phù hợp hơn cả để mừng sinh nhật blog bởi tôi chưa từng đặt chân tới hòn đảo này và khi ta chạm tới 1 dấu mốc mới, ta nên trải nghiệm những điều mới. Tôi thích khám phá những miền đất xa lạ, khi không thể tự đến tận nơi và trải nghiệm, tôi chọn cho mình cách khám phá chúng qua nền ẩm thực và tự đặt thử thách cho bản thân để chinh phục thành công những món ăn nơi đó. Tin tôi đi, điều này vô cùng thú vị, bạn có thể biết được thiên nhiên nơi đây qua những món quà mà trời ban cho vùng đất này, thấy được tinh thần của con người nơi đây qua sự kết hợp hương vị của những nguyên liệu đó - đúng như người ta thường nói: cho tôi biết bạn ăn gì, tôi sẽ cho biết bạn là ai. 

Click để xem ảnh lớn.
Thử chút nhé, tôi cho bạn những màu sắc này, để xem bạn có thể vẽ ra được bức tranh như thế nào: những con cá vẩy ánh bạc, dầu ô-liu xanh nhàn nhạt, cà chua chín mọng đỏ chót, những quả chanh rực rỡ sắc vàng, màu bàng bạc, lạnh mát của hương thơm bạc hà. Với tôi, tôi đã thấy được núi Etna lờ mờ sau những làn sương giá ở phía xa, biển xanh ngắt như thể không cho ai nhìn ra đường chân trời, liên hồi vỗ sóng bạc vào bờ. Bên trên triền núi, cách biển 1 cái vách đá thẳng đứng là vườn ô-liu với màu xanh đặc trưng tới độ người ta chỉ có thể gọi là sắc xanh Olive, vườn chanh lốm đốm những quả chín như đốm nắng trên cành, vườn cà chua chín sắc lửa như điểm thêm chút tươi tắn cho hòn đảo đang khô màu nắng cháy. Ở đó, có những bức tường màu cát cháy với mái ngói đỏ bạc như thể đã chứng kiến hết cả những biến cố lịch sử của miền đất dữ.  


Click để xem ảnh lớn.
Nhắc đến Sicily nhiều người sẽ nghĩ ngay tới Mafia với hình ảnh như những kẻ lưu manh, khủng bố khát máu, tuy nhiên, cần phải biết rõ hơn về khái niệm mafia mới có thể bỏ qua ấn tượng về Sicily như 1 miền đất dữ.Trong quá khứ, Sicily là 1 xứ giàu có, cũng chính vì thế, mảnh đất này luôn chịu đựng sự đọa đày của chiến tranh cũng như tranh giành quyền lực. Khi liên tục phải chịu đựng, người dân sẽ vùng lên và người Sicily đã thành lập các “hội kín” dưới tên gọi Mafia. Các “hội kín” này trở thành một chính quyền trong bóng tối, và được dân chúng nghe theo, trọng nể hơn cả chính quyền công khai. Giờ đây, không phủ nhận Sicily là mảnh đất của Mafia và hoạt động của Mafia đã có nhiều biến đổi theo hướng đen tối hơn, tuy nhiên, cũng chả có gã nào tự dưng ra gí súng vào đầu bạn và hét ầm lên: "Tao là Mafia và tao sẽ bắn vỡ đầu mày!". Vậy nên, nếu có cơ hội, cũng đừng nên bỏ qua "Miền đất dữ" này bởi thực ra, con người nơi đây dù có chút ngang bướng và cứng cỏi kỳ lạ để thích nghi với sự khắc nghiệt của lịch sử nhưng mặt khác, họ vẫn mang tinh thần yêu đời, yêu cái đẹp và thích chiều chuộng bản thân như bất kỳ người Ý bình thường nào mà thôi.


Click để xem ảnh lớn.
Quay trở lại với những sắc màu tôi đã vẽ ở trên, đó cũng là những nguyên liệu mà tôi sẽ dùng để vẽ nên bức tranh hương vị mang tên: Branzino al finocchio - Cá chẽm với củ thì là. Nếu theo dõi thường xuyên, hẳn bạn đã biết tới nguyên liệu mang tên Finocchio ở bài Insalata di finocchi e arance, loại rau củ mang đậm chất Ý với hương hoa hồi phớt nhẹ. Thử tưởng tượng nhé, hương hoa hồi nhè nhẹ của củ Finocchio phảng phất trong vòm họng, kèm với chút ngọt mát của cà chua chín hòa lẫn với cái beo béo của dầu ô-liu, rồi ngay sau đó, khi bạn cảm thấy sự bùi bùi của cá chẽm được gia vị thêm bởi chất biển mặn mòi trong nụ bạch hoa, lướt qua 1 chút đắng thơm của vỏ chanh và toàn bộ như dịu lại, nhường chỗ cho màu nắng nhẹ nhàng ẩn trong những giọt nước cốt chanh thơm lừng, cuối cùng, kết thúc hành trình hương vị bằng những cơn gió bạc hà lan tỏa khắp vị giác của bạn. Đừng nói với tôi rằng, đến lúc này bạn ấn tượng về người Sicily với những Mafia máu lạnh chỉ biết giết chóc nhé, bạn không thấy tinh thần nghệ sĩ của họ trong món ăn này đó sao?
Click để xem ảnh lớn.
Nguyên liệu:


  • 4 miếng philê cá chẽm.*
  • 300g cà chua bi.**
  • 2 Tbsp nụ bạch hoa.***
  • 2 củ finocchio (Củ thì là).**
  • 1 bó peppermint.
  • 3 Tbsp dầu ô liu.
  • 1/2 quả chanh vàng.**
  • 50ml vang trắng.
  *  : Bạn có thể mua nguyên con đông lạnh ở Ocean mart hoặc Metro, giá tầm 170k/kg, hoặc mua phillet lọc sẵn thì sẽ đắt hơn.
 ** : Bạn có thể tìm mua cherry tomato (Khác cà chua bi thông thường đấy nhé) và củ thì là ở METRO, chanh vàng và ở shop Liên Hoa (Chợ Phùng Hưng nhỏ).
***: Bạch hoa hay còn gọi là caper, có thể tìm được ở các siêu thị "Tây" như Dan shop, L's place, Veggy's...


Chú ý: Lượng nguyên liệu trên đủ cho 4 người, hãy tùy chỉnh để phù hợp với nhu cầu của bạn.

Cùng vào bếp nhé:
Sơ chế:
  • Với những bạn thích mua nguyên con: Đánh vảy, xát muối khử nhớt.
  • Lọc cá, chia thành những miếng phillet vừa ăn.
  • Rửa bằng vang trắng để khử tanh, ướp muối, tiêu.
  • Củ thì là bóc bỏ 2 lớp cứng phía ngoài, bỏ cành, cắt làm 4, bỏ lõi, tách từng cánh ra và chia thành những miếng vừa ăn.
  • Ngâm nụ bạch hoa trong nước 2' để đỡ mặn.
  • Rửa sạch và bóc vỏ cà chua bi 
  • Chanh cắt lấy 2 lát, chia mỗi lát thành 8 múi và dùng phần còn lại lấy nước.
 Áp chảo cá:


  • Để chảo thật nóng , thêm 1 thìa dầu ô liu.
  • Chờ dầu bắt đầu bốc hơi, thả củ thì là vào, để 1 lúc cho vàng mặt thì thêm cà chua và nêm chút muối, đảo đều. Vớt rau ra ngoài.
  • Thêm dầu, chờ bốc hơi rồi cho cá vào áp chảo.
  • Áp chảo khoảng 5' tới khi hơi vàng cạnh thì lật mặt.
  • Thêm bạch hoa, nước cốt chanh và đặt các lát chanh đã cắt lên mặt trên của các miếng cá, để trên nhiệt thêm khoảng 5'.
  • Bày ra đĩa, băm nhỏ peppermint và rắc lên trên cá.
Và kết quả là đây:

Click để xem ảnh lớn.
Click để xem ảnh lớn.
Chúc các bạn thành công! 

You Might Also Like

4 comments

  1. Mừng blog được 1 tuổi nha a :D mong a sẽ duy trì blog lâu hơn nữa để mọi người có chốn đi ra đi vào ^^~

    Trả lờiXóa
  2. Hôm nay tình cờ tìm thấy blog của anh em cảm thấy vô cùng hứng thú và say mê. Em thích nhất là những cảm nhận tinh tế đan xen những câu chuyện, suy nghĩ sâu sắc về các món ăn. Nhờ anh mà em đã cảm nhận được các món ăn qua lăng kính của nền văn hóa chứ không phải là những công thức khô khan. Những bức ảnh đầy nghệ thuật của anh cũng khiến cho bài viết càng hấp dẫn. Em sẽ luôn ủng hộ và theo dõi blog anh thường xuyên. Cám ơn anh nhiều nhé ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn em nhiều nhé, nhất định sẽ cố gắng viết tiếp và giữ phong độ :)

      Xóa

Bài viết nổi bật

Youtube

Facebook