Năm đầu tiên xa nhà, là một cậu Kane 16, 17 tuổi, sống trên một đất nước xa xôi với muôn vàn những điều lạ lẫm. Với một thằng học sinh đã quen với cuộc sống an nhàn kiểu công tử bột thì cú sốc đầu tiên chính là việc đi bộ hai ba cây số tới trường học mỗi sáng rồi lại trở lại con đường đó để về nhà mỗi chiều. Khái niệm đồng phục hầu như không tồn tại, một hai bạn mặc nguyên đồ ngủ đi học do dậy trễ là chuyện cơm bữa. Các bạn không mấy khi học cùng lớp vì mỗi người có một thời khóa biểu riêng. Trời tối lúc 3h chiều và chẳng chịu sáng tới tận 9h ngày hôm sau. Mọi người nói cảm ơn và xin lỗi quá đỗi thường xuyên, họ sợ làm phiền người khác và chẳng bao giờ đùn đẩy quá một câu nói. Họ tôn trọng ý kiến của người khác, không áp đặt quan điểm của bản thân. Cửa xe, cửa nhà cũng chẳng mấy khi khóa.
Chân ướt chân ráo với một nền văn hóa mới chưa được bao lâu thì mùa đông ập tới. Lần đầu thấy cảnh tuyết xuống, tối đó tôi đã ấm áp cuộn tròn trong chăn nhưng rồi chợt choàng tỉnh vì cảm giác buôn buốt, nhói nhẹ của hơi nước lạnh lảng vảng trong không khí. Trời sáng rồi sao? tôi tự hỏi. Từ mái nhà bên cạnh cho tới bậc tam cấp tôi vẫn hay lén lút phì phèo điếu thuốc đã đầy những mảng trắng bông xốp. Tuyết trắng, nhẹ như bông gòn, rơi lả tả như lá mùa thu, luồn vào từng cành cây, kẽ lá, ôm ấp, bao phủ khắp nơi khiến lòng lạnh lẽo, trống trải biết bao. Khung cảnh chói lòa trong sắc trắng, tuyết đẹp càng đẹp giữa đêm đông mịt mù. Đẹp kiểu trống trải, cảm tưởng lúc đó chỉ có tôi và tuyết. Cuộc sống ẩn dật trong căn phòng toen hoen 3 mét vuông, với những cuốn truyện làm hoa tiêu, và trí tưởng tượng làm buồng lái, thêm cảm giác trống trải này làm bạn, con tàu với phi hành đoàn 1 người lại chu du giữa vũ trụ bao la một cách vô định, ngày càng sâu hơn trong vô định.
Nếu như ngày đó tôi không đi, có thể ngày hôm nay tôi vẫn chơi bóng rổ. Nếu như ngày đó tôi không đi, có thể tôi vẫn còn cháy bỏng một đam mê với nghệ thuật sân khấu. Nếu như ngày đó tôi không đi, có thể hôm nay cô với tôi vẫn cùng nhau xây dựng cái giấc mơ nhỏ nhoi thời học trò buổi ấy. Cuộc đời tôi đã khác, và con người ngồi đây sẽ không có những suy nghĩ như thế này. Hắn sẽ bồng bột hơn, vô lo vô nghĩ, có thể thiếu hiểu biết hơn nhưng bù lại, cũng ung dung, tự tại, nhìn nhận mọi chuyện nhẹ nhàng hơn nhiều.
Tuyết rơi vào đêm Giáng Sinh vẫn là một sự huyền hoặc, ảo diệu, lung linh với những con chiên ngoan đạo hay cả những con người chẳng bao giờ có chút lòng tin nào trao nó cho Chúa hoặc cho sự tồn tại của ngài. Vì tinh thần của Giáng Sinh là không khí của gia đình, là hơi ấm của những người thân thương, của những câu chuyện lê la từ bữa lẩu tới miếng bánh, tuần trà và những câu nói, tiếng cười xuyên màn đêm. Và một cảm xúc thân thuộc tới kỳ lạ, ùa tới, lan tỏa, hòa quyện, để lại một mớ rối bời trong lòng, rồi nhói nhẹ trong tim.
Con nhớ nhà.
Gửi tặng những kẻ xa nhà và những ông bố, bà mẹ dũng cảm để con tự lực vùng vẫy với đời.
Click để xem ảnh lớn. |
Click để xem ảnh lớn. |
Click để xem ảnh lớn. |
Con nhớ nhà.
Gửi tặng những kẻ xa nhà và những ông bố, bà mẹ dũng cảm để con tự lực vùng vẫy với đời.
Click để xem ảnh lớn. |
Nguyên liệu (6 phần):
- 4 lòng đỏ trứng.
- 5 Tbsp đường.
- 475ml sữa.
- 240ml kem tươi.
- 1 tsp nutmeg bột.
- 1 tsp quế bột.
- 1 tsp nụ đinh hương.
- 60ml rượu Cognac.
- Vỏ cam Cao Phong.
- 4 lòng trắng trứng.
- 1 Tbsp đường kính.
- 1 que quế.
- 1 bông hồi.
- Bột hạt nutmeg bào.
- Tách trứng lấy lòng đỏ và trắng để riêng.
- Trong một bát, đánh lòng đỏ trứng đều tay tới khi nhạt màu, thêm đường và tiếp tục đánh trứng tới khi quyện mịn.
- Cho sữa, kem tươi, nutmeg, quế, đinh hương vào một chiếc xoong, đun nhỏ lửa trên bếp tới khi bốc hơi, không được để sôi.
- Tắt bếp, hòa chậm dung dịch sữa trong xoong vào bát lòng đỏ trứng, tránh để vón cục. Trộn đều và đổ lại vào xoong.
- Bật lại bếp và đun tới khi nhiệt độ của dung dịch đạt 80°C hoặc tới khi dung dịch bám đều sau mặt thìa.
- Tắt bếp và chắt bỏ quế, đinh hương bằng một cái rây.
- Bào một lượng nhỏ vỏ cam Cao Phong vào dung dịch, hòa đều rượu Cognac và trộn đều, để lạnh trước khi sử dụng.
- Ở một bát khác, đánh đều lòng trắng trứng và phần đường còn lại tới khi lòng trắng bông xốp, tạo chóp mềm (soft peak).
- Rót eggnog đầy khoảng 3/4 cốc.
- Dùng thìa, phết một lượng vừa phải bông lòng trắng trứng lên trên eggnog.
- Trang trí bằng que quế, hồi và rắc bột nutmeg và vỏ cam lên trên cùng.
Click để xem ảnh lớn. |
Giáng sinh an lành.
Kane