Là chiều muộn cuối cùng của tháng 4, nắng quệt những vệt sáng đỏ ửng trên mặt đường Phan Đình Phùng. Hôm nay đường không đông đúc, chẳng ồn ào tiếng còi xe như mọi khi, là một buổi chiều yên bình hiếm hoi ở Hà Nội. Người ta vẫn nói đàn ông không bao giờ lớn, kể cũng phải. Tôi chưa bao giờ có thể ngăn mình khỏi một thói quen đã có từ hồi đi học, mỗi mùa lá sấu rụng trên con đường này: Phóng xe sát vào lề đường - nơi lá trải thành thảm để những chiếc lá vàng cong veo bay tung lên sau vệt bánh xe. Tiếng lá gãy giòn, mùi hương thanh thanh, dài dại hòa vào gió, thật dễ chịu biết bao. Và tôi chắc rằng kể cả khi già hơn, vẫn sẽ có những phần không chịu lớn, vẫn giữ thói quen đó mỗi khi qua nơi này.
Có những mùi thơm tuyệt diệu khiến ta luôn cảm thấy thèm khát mỗi độ mùa về. Cùng lúc lá sấu rụng tỏa hương nhẹ nhàng, mơn trớn cũng là khi dâu tây đang vào mùa. Những quả dâu đầu tiên trong năm, chín mọng, đỏ tươi, tràn đầy sức sống như đã, quyến rũ ta bằng cả diện mạo lẫn hương thơm ngọt ngào loáng thoáng ẩn hiện trong không khí. Là chút gợi nhớ về quầy hoa quả ở khu chợ quen hồi còn ở Châu Âu, mùi dâu chín vẽ lại những sạp hàng với muôn vàn loại quả của mùa xuân: việt quất, mâm xôi, phúc bồn tử và tất nhiên nổi bật nhất ở đó vẫn là dâu tây, tất cả đều được xếp gọn gàng trên kệ, trong những chiếc giỏ nhỏ làm từ những gỗ ép với tấm biển đen ghi giá bên cạnh, cổ điển và bình dị. Dâu có hương vị của niềm vui, bọn trẻ con có thể ghét bỏ mọi loại hoa quả nhưng ít khi nỡ chối từ những quả mọng đẹp đẽ này, vẫn nhớ hồi nhỏ, mỗi khi được mẹ cho ăn dâu cùng chút kem tươi đánh bông là cảm thấy như thế giới này thật là hoàn hảo. Mỗi khi đầu óc mệt mỏi, vài quả dâu mát lịm lấy ra từ tủ lạnh cũng là đủ để tỉnh người. Bạn chẳng thể dùng tiền để mua hạnh phúc nhưng có thể mua thứ rất gần gũi với nó: thứ quả mang hương vị của niềm vui kia. Tôi có trồng 2 cây dâu nho nhỏ ở vườn thượng, chẳng ra được mấy quả nhưng mỗi khi những bông hoa trắng trổ ra từ những cành thấp gần gốc là đã cảm thấy như một vụ mùa đầy vị ngọt tươi sắp tới.
Một trong những cách dùng dâu mà tôi thích nhất là những món tráng miệng lạnh. Không phải là kem hay gelato mà là semifreddo, khi kết cấu của những quả dâu gần như vẫn giữ nguyên, chỉ khác chút là có độ sần sật sau khi giữ đông trong ngăn đá. Dâu tẩm giấm balsamic và vỏ chanh khiến hương vị như sâu hơn với đủ sắc thái của vị chua, được cân bằng với mascarpone béo ngậy và vị ngọt của bánh ladyfinger. Ngọt ngào, mềm mại và tươi mới như một buổi chiều xuân dưới bầu trời nhiều mây.
Nguyên liệu:
Cùng vào bếp nhé:
Chúc bạn ngon miệng!
LV.Lâm
Click để xem ảnh lớn. |
Click để xem ảnh lớn. |
Nguyên liệu:
Click để xem ảnh lớn. |
- 250g mascarpone.
- 50g đường.
- 25g đường bột.
- 100ml kem whipping.
- 100ml sữa tươi.
- 2g gelatin.
- 1/4 tsp bột va-ni hoặc tinh chất va-ni.
- 150g dâu tây.
- 1/2 quả chanh, cạo vỏ và thái sợi mỏng.
- 10 chiếc bánh Ladyfinger.
- 5 Tbsp giấm balsamic.
Cùng vào bếp nhé:
Click để xem ảnh lớn. |
- Cắt dâu thành những miếng vừa ăn, trộn với đường bột, 1 Tbsp giấm balsamic và vỏ chanh. Để 15' cho ngấm.
- Ngâm gelatin trong nước lạnh cho tới khi nở. Đun sữa ấm, cho gelatin trong đó và quấy đều cho tới khi tan hoàn toàn.
- Đánh mascarpone với đường và đánh bông kem whipping đến độ soft peak.
- Trộn mascarpone, whipping và gelatin hòa tan trong sữa với nhau.
- Dùng 1 chiếc khuôn loaf cỡ 20x10cm, lót giấy nến hoặc màng ni-lon vào lòng khuôn. Xếp bánh ladyfinger xuống đáy khuôn, dâu lên trên đó và cuối cùng là hỗn hợp mascarpone. Cất vào ngăn đá 4h rồi dùng ngay, nếu để lâu hơn, semifreddo sẽ bị quá cứng.
- Trong lúc chờ đợi semifreddo, hãy đun 4 tbsp giấm balsamic còn lại trên lửa nhỏ đến khi cạn còn 1/2 và sủi bong bóng đặc là được. Để nguội và dùng làm sốt cho món semifreddo.
Click để xem ảnh lớn. |
LV.Lâm