f Topas Ecolodge - Trốn trên xứ mây - A Guy Who Cooks

Topas Ecolodge - Trốn trên xứ mây

tháng 8 14, 2017

Topas 1
Tôi đã choáng ngợp với vẻ đẹp của Topas ngay trong lần đầu gặp mặt.
Không phải ai cũng thích Topas. "Khách sạn gì mà chẳng có wifi, không có ti-vi, phòng ốc thì chẳng sang trọng dù giá cũng ngang hàng khách sạn 5 sao. Đã thế cũng không có điện thoại nội bộ, hễ việc gì cần cũng phải chạy ra quầy lễ tân, ăn uống cũng phải đặt trước giờ, quyền lợi của thượng đế chúng tôi đâu cả rồi?". Tôi không nghĩ các thượng đế bị tước bỏ quyền lực khi tới một vùng xa xôi thế này, chỉ là thượng đế đã chọn nhầm nơi để nghỉ lại. Bản chất Topas không phải là một khách sạn mà giống như một khu nhà trọ, với những yếu tố cao cấp. Nó được vận hành theo nguyên tắc phát triển bền vững với thiên nhiên và nền kinh tế bản địa, vì vậy mà tất cả những yếu tố có nguy cơ tác động nhiều tới thiên nhiên đều đã được cân nhắc và thanh giản. Đường xá khó khăn và vị trí đặc biệt cũng làm cho các chi phí cao lên nhiều lần so với ở thành phố. Trong khi đó, đại đa số nhân lực được sử dụng để vận hành cơ sở nghỉ dưỡng này chính là những người Dao, người Mèo sinh sống tại những bản làng lân cận, nên đôi khi cũng có những tình huống không được nhanh nhạy, khéo léo cho lắm. Vì vậy Topas không dành cho tất cả, nếu bạn mong đợi một nơi có dịch vụ chu đáo đến từng chi tiết, chăm sóc tỉ mỉ từng chút một thì tôi khuyên bạn hãy dừng chân tại đây. Vậy nó dành cho ai? Một người không muốn bị ai làm phiền, một người cần nơi yên bình để cân nhắc lại những quyết định quan trọng trong cuộc sống, một người muốn phiêu lưu và trải nghiệm bằng những cảm nhận "con người" nhất hay hai người muốn có vài ngày ngắn ngủi để sống trong thế giới của riêng mình. Với tôi, mỗi lần tới đây lại có một mục đích khác nhau. Nhưng lần nào cũng vậy, tôi luôn hài lòng với mức giá ngang ngửa một khách sạn 5 sao, không chỉ vì những trải nghiệm mà nơi này cho tôi mà còn bởi một phần nào đó trong khoản chi tiêu này sẽ dùng để trả công xứng đáng cho những người dân miền núi ngày ngày vẫn chăm chỉ làm việc trong khuôn viên tuyệt đẹp này. Hy vọng trong câu chuyện của tôi,  bạn tìm thấy cảm hứng để "trốn".
Topas on trip 2

"Sa Pa của tôi không là nơi mà mọi người vẫn nghĩ, nó là xứ mây ở giữa bốn bề hoang sơ, cách thị trấn nổi tiếng kia cả một dãy núi..."

Tôi đã nhiều lần nghĩ rằng mình phải đi trốn, trốn một cách đúng nghĩa. Nếu phải cắt nghĩa ra một cách cụ thể thì là thế này: dành vài ngày để tránh xa thành phố xô bồ - nơi nhà ta ở đó, tạm rời bỏ thế giới hỗn loạn của Facebook, những công việc xếp đống ngổn ngang và cứ đi thật xa mà chẳng để cho ai biết nơi mình đến. Tôi cũng đã đắn đo, đã chùn bước trước ý tưởng về một chuyến đi đơn độc như vậy, chỉ tới một ngày tháng Chín năm ngoái - cái ngày mà Hà Nội để lại trong tâm trí tôi không gì hơn những ưu phiền chất ngất, chẳng còn để bất kỳ lý lẽ nào ngăn cản được một cuộc trốn chạy. Tây Bắc luôn được coi là thiên đường cho những cuộc trốn chạy thực tại, mà Sa Pa chính là một điểm đến phổ biến cho hầu hết những ai quyết định cất bước đến miền núi non này. Thế nhưng nếu cứ phải lấy Sa Pa làm một cột mốc để ghé thăm trong lần đầu tới xứ sơn cước Tây Bắc thì tôi xin cố tình đọc sai bản đồ để tìm tới "Sa Pa" theo cách hiểu của riêng mình. Sa Pa đó nằm ở phía bên kia dãy núi, cách cái thị trấn nổi tiếng đã trở nên đông đúc và nhộn nhạo khoảng 18 km về phía Nam. Nằm bên bản làng là một chốn yên bình giữa trời mây, nơi mà "thực tế" và "hoang đường" chẳng thể dễ dàng tách bạch.
Topas on trip 5
Cảnh quan chưa đủ ngoạn mục sao?
Đôi khi, một cuộc trốn chạy có thể thành công tới mức chính kẻ chạy trốn cũng phải bối rối, chẳng biết bản thân đang ở nơi nào, là thật hay là mơ. Lên chuyến xe Topas Mountain Express khi Hà Nội còn mơ màng trong một sáng đầu tháng Chín nắng nhè nhẹ, sau khi dùng bữa sáng nhanh được chuẩn bị sẵn trên xe một cách gọn ghẽ mà vẫn chu đáo, tôi chìm lại vào cơn thiếu ngủ từ hôm trước đó, vẫn còn oi nồng. Xe lướt êm ru trên xa lộ, thi thoảng giấc ngủ lại bị ngắt quãng ở những khúc đường xấu, lờ mờ thấy trên ô kính là những đồng lúa chín vàng, đồi cọ xanh mướt, trời xanh cao và mây trắng cuồn cuộn trôi dần về phía đằng sau. Gần đến trưa, xe đã rời khỏi quốc lộ, men theo những con đường núi cheo leo, di chuyển một cách chậm rãi mà chắc chắn bởi sau tấm kính kia chẳng còn vệ đường nữa mà chỉ có vực thẳm. Núi non trên đường lên Topas đủ hùng vĩ để giữ cho một cái đầu ngái ngủ được tỉnh táo, bởi chẳng thể chìm lại vào cơn ngủ khi trước mắt là một màn trình diễn ngoạn mục của nước, nắng, đất đá và cây cỏ.

Vượt qua những quãng đèo cheo leo hiểm trở, bảng lảng sương thu, dòng suối uốn lượn quanh co dần hiện ra dưới thung lũng. Con suối cứ lững lờ trôi, nước nhẹ buông qua ngổn ngang những hòn cuội to bé đủ cỡ, đôi lúc lại xô vào phiến đá to ngáng đường để rồi bắn tung lên thành những hạt li ti. Mỏng manh như thể tan ngay vào gió và trở thành thứ không khí đẫm sương, đặc sệt vị núi rừng đến độ chỉ nhìn thôi mà đã cảm thấy như ngửi được cái hương trong mát đó. Suối cứ chảy dưới lòng thung, qua những khúc rộng rồi lại thắt hẹp lại, có những đoạn chỉ còn nhỏ xíu như thể hai bờ suối đã kề sát vào các vách núi dốc với những mảnh ruộng bậc thang vừa qua mùa thu hoạch được tạc khéo léo theo chiều thẳng đứng. Gốc rạ vẫn nằm lại trên đất, vàng ươm như những vết vẩy màu tươi tắn, nổi bật trên vạt rừng xanh thẫm bóng núi. Những mảng màu u tối dần nhường chỗ cho sắc nắng mật ong khi mặt trời dần lên đến đỉnh. Sương tan dần và nhìn về phía trên cao, Topas đã thật rõ ngay ở mỏm núi lớn xanh rì.
Topas view 7

"Ngay từ ấn tượng đầu tiên, tôi đã nghĩ rằng chẳng có muộn phiền nào có thể xâm chiếm được xứ này."

Mở cửa xe, khẽ chạm khí trời khô mát, hơi dài dại mùi cỏ, hơi the the như thể ướp hương thảo mộc. Phía trong sảnh chờ, người làm đon đả lấy khăn và nước ra mời khách, không quên tặng thêm những nụ cười. Người ta vẫn thường nói đến sự ngây ngô của người dân tộc thiểu số mà ít nhắc đến lòng hiếu khách của họ. Không phải kiểu hiếu khách cho ta cảm giác chuyên nghiệp như một phần của công việc mà ta vẫn thấy ở các khách sạn lớn mà cứ như thể họ chỉ đem tấm lòng cởi mở vốn có trong văn hóa của dân tộc mình để đem vào trong công việc, theo một cách không cần gắng gượng. Nhấp môi chút trà quế sả âm ấm, đắp nhẹ chiếc khăn man mát, thơm mùi thảo mộc lên mặt, tôi chợt nhận ra nỗi ám ảnh vội vã vẫn gắn liền với cuộc sống ở Hà Nội đã rơi mất trên đường từ khi nào không biết. 
Topas Terrace
Mọi góc nhỏ đều đẹp theo một cách thật yên bình.
Topas Entrance
Topas view 8

Nhanh chóng thích nghi với không khí núi cao, tôi thong dong thả bước trên đường vào lát đá hộc, rợp bóng cây lá, tiếng chim hót trên đầu và nước chảy dưới chân, cảm thấy an yên đến lạ kỳ. Giữa trưa mà trời nắng không gắt vì mây vẫn ùn lên từ phía dãy núi xanh biêng biếc đằng xa, xanh như thể sắp tan vào trời. Tôi nhận chìa khóa ở quầy lễ tân, nhanh chóng tìm về phòng. May mắn hơn mức mong đợi, đó là một căn phòng hướng ra phía núi ở ngay khoảng có tầm nhìn đẹp nhất cả khu. Phòng ốc được xây dựng và trang bị nội thất theo lối đơn giản, thô mộc và mang nhiều nét truyền thống. Những bức tường xây bằng đá hộc, sàn nhà là gạch gốm đỏ đơn thuần, mọi món đồ nội thất đều làm từ tre hoặc gỗ, chế tác theo lối tự nhiên, chắc chắn và đơn giản nhất có thể, hẳn là để tránh tạo cảm giác sang trọng ngộp thở hay làm chật không gian nghỉ.

Phòng 2
Phòng 1
Không gian trong phòng được bài trí rất đơn giản. Ảnh: Topas Eco Lodge.

Tôi mở tung những ô cửa, gió ùa vào hai ô cửa sổ bên hông và một cửa lớn dẫn ra ban-công, đẩy bay những manh rèm buông bên khung cửa. Đứng tựa ban-công nhìn xuống phía dưới thung lũng, những mảng xanh và vàng với đủ sắc độ đan xen lẫn nhau như một bức bích họa ghép đá. Trong không khí khô đét, phảng phất chút khen khét của rơm rạ cháy từ những cột khói trắng đang bốc lên từ quả núi kế bên, hòa vào trời xanh một cách mượt mà như mây trời. Dự tính về phòng sắp xếp mọi thứ thật nhanh để quay ra dùng bữa trưa đã phá sản, trót ngã vào chiếc giường êm ái và ngắm cảnh mây vờn núi phía ngoài ban-công, tôi vô thức chìm vào một giấc ngủ êm.

Topas view 10
Topas Back 3

Vậy là bữa trưa đã muộn hơn kế hoạch một tiếng rưỡi, tôi ra nhà hàng khi chỉ còn mười lăm phút nữa là tới giờ nghỉ của nhà bếp. Thực đơn với số lượng món không nhiều, chỉ khoảng hơn 10 lựa chọn, bao gồm cả món Á và Âu, hẳn sẽ không khiến bất kỳ ai phải bối rối khi chọn lựa. Trong bữa đó và cả bữa sau nữa, tôi chọn thử những món ăn kiểu Tây Bắc để dùng với cơm được nấu bằng gạo được thu hoạch trên chính những mảnh nương quanh Topas. Chất cơm hơi thô thô, chuội chuội, không được dẻo như những giống gạo đã quen ăn ở thành phố nhưng hương thơm nhè nhẹ và vị ngọt hậu để lại trong miệng thì chẳng thể tìm được ở bất kỳ nơi nào khác. Nhà hàng của Topas có món khâu nhục đáng để nằm lòng. Không giống với Khâu Nhục Lạng Sơn, công thức của nhà bếp Topas mang chất mộc hơn, thịt không bóng nhẫy với lớp mỡ ánh màu nâu cánh gián đầy phô diễn mà ẩn mình trong chiếc bát gốm nhỏ, rau dưa phủ kín lên sắc nâu trầm của nó, nom như một món ăn do bà làm. Tôi chưa có nhiều trải nghiệm ẩm thực miền Tây Bắc để mà đánh giá một cách chuyên sâu, để nói là đúng hay là sai nhưng cá nhân tôi rất ưng cái vị chua nhè nhẹ của dưa cải mèo trong món ăn này. Nó thật khéo léo tài tình làm sao, cân lại lớp mỡ và phủ lấp đi cảm giác ngán ngẩm khi người ta tiêu thụ quá nhiều chất béo.
Topas view 3

"Buổi chiều lang thang trong hương thơm rơm rạ mới gặt, giữa chốn xa lạ, tôi tìm lại được những mảnh ký ức tuổi thơ."

Bữa ăn có thể kéo dài hơn một chút nếu mấy bà cô người Hàn ở bàn bên không gây ồn ào. Dù sao tôi cũng cảm thấy việc nghỉ ngơi đã đủ mà phía ngoài kia, nắng buổi chiều đang nhuộm vàng những gốc rạ mới cắt nom thật quyến rũ. Người ta vẫn đang hoàn tất việc thu hoạch lúa trên những thửa ruộng bậc thanh trong khuôn viên Topas và cả phần việc dọn dẹp những chòi lán được dựng lên cho cuộc thi chạy marathon ngay hôm trước đó. Mùi rơm mới cắt vẫn thoảng trong không gian, thơm ngai ngái hệt như lúc trưa khi tôi mới bước vào nơi này. Tôi theo những bậc thang nhỏ ngay gần khúc cua cuối con đường vào, gặp một mạch suối nhỏ trong lành và ngọt mát. Chỉ tiếc là hồi đầu năm nay, lúc tôi trở lại thì lạch suối đã không còn mà chỉ trơ trọi một bãi đất cỏ vàng úa. Tôi đã thắc mắc vì sao người ta không dựng một quán bar ngoài trời hay một chòi ngắm cảnh ở bãi đất này, nhưng nghe đồn gần đây họ đã làm tốt hơn thế: một bể bơi vô cực, một bên nhìn được toàn cảnh khu nghỉ, bên kia hướng ra chênh vênh giữa mây, giữa núi. Lại thêm một lý do tốt để quay trở lại.


Topas detail 1
Topas view 4
Topas detail 2
Những điều giản đơn đầy thích thú.
Trên cao gần đỉnh núi, con đường trở nên dốc hơn, uốn lượn giữa bãi cỏ hoang, đầy các giống cỏ may, cỏ lau đã tuyệt diệt ở chốn thành thị, giờ chỉ còn lại lờ mờ trong ký ức của hội 9x đời đầu. Chỉ ước có thể hóa một đứa trẻ hoặc một con mèo, để lăn lộn trên bãi cỏ này một cách vô lo và nhìn ngắm cảnh vật qua những phiến lá nhọn lởm chởm. Nếu mang theo một chiếc máy ảnh, việc cất công lên đến đỉnh của mỏm núi này sẽ rất đáng giá. Topas nằm gọn ghẽ ngay phía dưới, trên mỏm núi hình bầu dục như một viên đá quý. Bên trái là một thung lũng nhỏ đang vàng ươm màu của vụ mùa. Bên phải là núi cao vực sâu đang dần trở màu xanh biếc của sương khói khi mặt trời ngày càng xuống gần rặng núi đằng Tây. Những cột khói nhìn thấy khi trưa vẫn còn ở đó, hơi ám sắc xanh đượm buồn của buổi chiều tà. Còn nếu không vì những bức ảnh? Bạn vẫn có thể thỏa mãn khi tìm được một nơi nghỉ chân lý tưởng, dưới cái mái che nửa kín nửa hở dựng quanh cọc gỗ, in lên nền đá những khoảng nắng và bóng râm đan xen, nhảy nhót mỗi khi có cơn gió ngang qua. Và từ đây, có thể ghi lại những điều tuyệt diệu ở phía dưới bằng chiếc máy ảnh chân thực nhất - chính là đôi mắt. Chỉ cần đi thêm khoảng hai chục bước là đến Spa nhưng tôi tạm bỏ qua, để dành trải nghiệm đó cho hôm sau.
Topas Hill
Đỉnh Spa giống như một điểm thu hút du lịch.
Tôi ngồi hóng gió, ngắm cảnh và tranh thủ đọc thêm vài chương sách, rồi lại thả bước theo con đường uốn lượn và những bậc thang dốc vừa dẫn mình lên đây. Tìm đến bộ bàn ghế bên cây mai khẳng khiu, tiễn những tia nắng cuối cùng của ngày hôm đó trong hơi men nồng nàn của ly rượu táo mèo ấm nóng. Đó là thứ rượu táo mèo ngon nhất tôi từng được nếm, sau này khi cùng uống với Cider, em cũng phải công nhận với tôi điều này. Sắc nâu hổ phách trong ly sáng đỏ lên trong những tia nắng thu cuối ngày, cồn theo hơi nóng xộc lên xoang mũi mà vị ngọt thì đọng lại nơi cuống lưỡi. Vừa đắng vừa ngọt, vừa buồn vừa thanh thản như khi đã quyết làm một điều dù thật đau lòng nhưng không nên trì hoãn. Nỗi buồn buông xuống cùng với màn đêm, một đêm xanh thẳm đượm buồn. Tôi lại dạo quanh những con đường lát đá, ngắm sắc xanh tím kỳ lạ của buổi chạng vạng nơi này cho đến khi trời đen kịt lại. Đêm đó, dù chỉ dùng mắt thường cũng có thể nhìn rõ những vì sao và cả những đám tinh vân đỏ đỏ xanh xanh trải ra trên những mảng trời đêm. Tôi về phòng, đọc một cuốn sách mang những câu chuyện đầy trăn trở trong khi các loài côn trùng tấu lên bản dạ khúc của chúng, đắp nhẹ cơn ngủ lên kẻ đơn độc.


Topas view 6
Topas sunset 1
Topas sunset 2
Topas Night 2
Topas Night 3


Topas view 9

"Không gì tuyệt hơn một buổi sáng tinh mơ, thật trong trẻo."

Một giấc ngủ ngon hiếm có suốt mấy tháng trời. Tôi đã thức dậy trước cả khi đồng hồ điểm 7 giờ sáng, pha một tách trà bạc hà đem theo trong hành lý rồi mở toang cửa để hít hà thứ không khí trong veo ngoài rặng núi vẫn lờ mờ xanh. Kỳ lạ là tôi không còn cảm thấy mảy may chút mệt mỏi, như thể giấc ngủ đêm qua đã cuốn trôi đi tất cả. Mặt trời nhuộm sắc vàng hồng lên khoảng trời dày sương và những mảng mây mỏng nhẹ như voan ở đằng đông. Thời tiết khi đó giống như một buổi sáng đầu đông đẹp trời ở Hà Nội, phải khoác lên mình một chiếc áo mỏng mới đủ ấm.

Vẫn theo kế hoạch ban đầu, tôi dành buổi sáng sớm của ngày thứ hai ở Topas cho việc khám phá con đường mòn men theo sườn núi được gọi là "Buffalo Trail". Buffalo Trail không phải là một con đường dễ đi, hai bên và thỉnh thoảng ngay giữa đường cũng rậm rạp cây cỏ dại, những lạch nước nhỏ hay gò đất chắn đường. Quang cảnh nhìn từ góc này có phần hoang vu hơn, rất đẹp. Nhưng chính sự hoang vắng đó đôi lúc cũng khiến tôi phát hoảng. Nếu có lần sau, tôi sẽ tìm một vài người bạn đồng hành và cả một chiếc gậy để cảm thấy vững dạ hơn trên cung đường ngắn ngủi này.


Topas Buffalo Trail 1
Topas Buffalo Trail 4
Topas Buffalo Trail 3
Topas view 5

Chuyến đi bộ đã kéo dài hơn dự kiến, sang cả thung lũng nhỏ kế bên, nơi tôi nhìn thấy trên đỉnh Spa chiều qua. Tôi mượn một chiếc xe đạp ở sảnh chờ và đi về phía sâu trong lòng núi. Trên đường thấy người Dao Đỏ đeo gùi đi hái lá, chắc hẳn là để đem về đun nước tắm theo kiểu truyền thống nổi tiếng. Đến một khúc cua rộng với một con dốc nhỏ dẫn xuống thung, tôi xuống xe xà dắt xuôi xuống đó. Hương rơm rạ tỏa ra trong nắng thơm từng hơi thở. Tiếc rằng chẳng thể tới sớm mấy hôm để cảm nhận mùi thơm lúa chín mà người ta vẫn ca tụng như một dấu ấn bất hủ của mảnh đất này. Bất chợt nghe tiếng mõ trâu lách cách vọng từ một đoạn đường khuất, như đệm cho bài hát của lũ chim đang lẩn đâu đó trên đồng, kiếm tìm những hạt thóc vương vãi cuối cùng. Tiếng rống uể oải, biếng lười của bầy trâu khiến tôi nhận ra mình đã đi chơi khá xa mà nắng đã bắt đầu gay gắt dần với sắc độ của buổi trưa, đã đến lúc phải quay về.
Spa
Không gian Spa sáng sủa và ấm cúng. Ảnh: Topas Eco Lodge
Chuyến tản bộ buổi sáng không thân thiện cho lắm với một cơ thể ít hoạt động thể chất. Đến lúc này tôi mới thực sự thấu hiểu giá trị của khu Spa trên đỉnh mỏm núi kia. Vẻ bề ngoài của Spa không có gì đặc biệt, hai căn chòi hướng ra phía bờ vực, một căn nhà đá hộc mái cọ có lối kiến trúc giống với hệt phần còn lại của cả khu. Thế nhưng khi bước vào, tôi đã hiểu vì sao không nên đánh giá một cuốn sách qua bìa của nó. Những ô kính lớn dẫn ánh nắng thắp sáng cả căn phòng bằng thứ ánh sáng êm và hơi âm ấm. Lâu rồi mới có cảm giác chân trần chạm nền gạch sành đỏ, cái cảm giác man mát, khô khô lại hơi ram ráp chẳng thể có ở những căn nhà phố.
Topas detail 3
Tắm trong ánh nắng miền núi.
Tôi lại được trải nghiệm sự hiếu khách của Topas thêm lần nữa. Dù mới chỉ ghé qua để thăm quan và hoàn toàn không để lộ ra ý định sử dụng dịch vụ nào của spa, nhưng với sự đón tiếp nhã nhặn của nhân viên ở đây thật khó để cứ thế đi ra mà không để lại một cuộc hẹn trị liệu nào. Thực ra, một kẻ vừa đi nắng về rất dễ bị mua chuộc: một chiếc khăn mặt ướt, trà mời thơm dịu và không gian ngấm đẫm sự dễ chịu của gió núi, tất cả đều mát rượi. Không khó nhưng chẳng phải bất kỳ nơi nào cũng làm được, đặc biệt là thái độ nhã nhặn, lịch sự đáng chuẩn 5 sao và cuối cùng, một liệu trình tắm lá người Dao đã được chọn để đáp lại sự tử tế đó. Phòng tắm cũng có ô cửa kính lớn như phía ngoài sảnh, vừa nằm trong bồn tắm bằng gỗ, vừa ngắm mây và nắng khiêu vũ trên những đỉnh núi thực sự thi vị. 
Topas view 1

"Còn nơi nào tuyệt hơn để lập một vương quốc riêng?"

Trên xứ mây này, mỗi ngày đều trôi qua lặng lẽ như vậy. Bạn thức dậy trong yên bình, bắt đầu các hoạt động ngoài trời một cách chậm rãi như thể sợ để lỡ mất một chi tiết đáng quý nào đó. Rồi yên vị ở một nơi có tầm nhìn yêu thích, tận hưởng nắng, gió và cái chất không khí không thể tuyệt hơn trong khi chẳng làm một việc gì cụ thể khiến đầu óc phải vướng bận. Có thể là ngồi đọc sách bên bờ vực trước tòa sảnh chính, tận hưởng những phút giây thư giãn ở Spa, nằm dài ở bãi cỏ trên ngắm mây ban ngày và sao ban đêm hay giành vài giờ thư thái tại cơ sở vật chất mới nhất của Topas - bể bơi vô cực tuyệt đẹp như người ta đang đồn thổi. Topas Eco Lodge giống như một thứ Whiskey lâu năm, không phải ai cũng cảm thấy dễ chịu với hương vị của nó, đôi khi vì sâu, đậm, nhiều tầng, nhiều lớp quá mà trở nên khó thẩm thấu. Khi ngồi chờ buổi sáng cuối cùng ở nơi này qua đi, tôi đã chọn một chỗ thuận tầm mắt để nhìn xuống thung lũng phía dưới. Một trận mưa ào qua rất nhanh làm cho mọi thứ bỗng chốc rất giống mùa đông. Nhưng rồi nắng lại dịu dàng chiếu xuống núi non và nương rẫy. Tự nhiên, tôi nghĩ về việc nếu được chọn đất để lập một tiểu quốc, thì sẽ là nơi này với. Có thể không phải một vương quốc hiện đại, giàu có nhưng chắc hẳn là một chốn êm ấm, thanh bình và hạnh phúc. Là xứ mây, nơi người ta tới trốn để rồi tìm lại được chính mình.

Tips:
  1. Bạn nên đến Topas vào khoảng cuối tháng 8 đến đầu tháng 9, những thửa ruộng bậc thang chín rộ rất đẹp và thời tiết lại ôn hòa, trong trẻo. 
  2. Nếu ngại plan cho chuyến đi, bạn có thể mua luôn gói Mountain Getaway. Phòng nghỉ sẽ đi kèm dịch vụ đưa đón bằng xe Topas Mountain Express. Xe sẽ đón bạn ở bất kỳ điểm nào trong phạm vi phố cổ và quận Tây Hồ, được thiết kế bởi DCAR, có ghế ngồi thoải mái như ghế trên máy bay, wifi đầy đủ.
  3. Topas cung cấp dịch vụ xe đưa đón Topas - Sa Pa và ngược lại miễn phí cho khách ở Topas. Ngày có 3 chuyến Topas - Sa Pa: 9:00, 12:00, 16:00 và 2 chuyến Sa Pa - Topas vào 8:00 và 14:00.
  4. Trong phòng hạn chế bày sẵn những vật dụng dùng một lần bằng nhựa với mục đích bảo vệ môi trường. Tuy nhiên bạn vẫn có thể đề nghị nhân viên lễ tân cung cấp cho bạn những vật dụng như lược và bàn chải ngay tại quầy.
  5. Không khí miền núi rất đáng tận hưởng nhưng khi đêm xuống thì tuyệt đối không mở cửa nếu bạn không muốn mời muôn loài côn trùng vào phòng. Hãy mang kem chống muỗi để có thể thoải mái đi dạo bên ngoài buổi tối.
  6. Đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên để không phá vỡ không gian yên bình của chốn thiên đường này nhé. 
Topas Night 1

"Tạm biệt Topas, Hẹn gặp lại trong một giấc mơ khác..."

You Might Also Like

0 comments

Bài viết nổi bật

Youtube

Facebook