Phở bò Hà Nội - Duyên Dáng Một Thức Quà
tháng 3 31, 2020Có một nghịch lý rằng: khi đã sống một cuộc sống đủ đầy thì điều xa xỉ nhất trong thế giới mà chúng ta đang sống là một cơn thèm, thèm một thứ gì đó bình dị theo một cách cồn cào, tha thiết, thèm đến trằn trọc khó ngủ. Cơn thèm đáng quý bởi chỉ khi thèm thuồng cực độ, ta mới nhận ra "được thỏa mãn" là cảm giác vỡ òa trong sung sướng ra sao. Tôi vẫn nhớ như in ngày mình còn bé, bánh kẹo trong nhà chẳng bao giờ thiếu, có những ngày một mình ăn hết cả gói kẹo gôm dẻo hình lũ gấu bé tý ty, đủ màu sắc thế mà chẳng đọng lai nổi dù chỉ một chút ấn tượng rằng vị nó ra sao, nó dai hay mềm. Thế mà, vẫn là những chiếc kẹo đó được bà cất kỹ trong hũ thủy tinh giấu trong ngăn tủ gỗ lim đen bóng màu thời gian, sau mỗi bữa cơm lại phân phát cho mỗi cháu được tầm năm bảy con, lại biến hóa thành món đặc sản hiếm có, khiến bọn trẻ chúng tôi phải mong ngóng để có được rồi đến khi có cũng chỉ dám ăn thật chậm, nhai thật kỹ để cảm giác ngon lành không vụt qua quá nhanh. Rõ ràng bà tôi chẳng thêm gì vào những chiếc kẹo này ngoài một chút giới hạn, và cơn thèm đã làm thật tốt việc của nó. Tôi kể lại câu chuyện nhỏ này cũng vì đang cảm nhận được điều xa xỉ kia, tôi thèm cồn cào một bát phở Hà Nội dù đang ở ngay giữa trung tâm thủ đô, chỉ là trong một hoàn cảnh đặc biệt: Hà nội những ngày này, hàng quán không mở...
Click để xem ảnh lớn. |
Phở là thức quà ngon, có thể ăn mọi mùa, mọi bữa mà vẫn thú. Những sợi gạo dèn dẹt quyện đẫm nước dùng nóng rực, ta "ăn cho ấm bụng trong khi gió bấc tơi bời, ăn cho toát mồ hôi lúc nắng quái oi nồng, ăn lúc sáng đói lòng, ăn lúc đêm cần thay đổi vị giác" - theo những dòng viết của tác giả Băng Sơn. Ngẫm mới thấy phở thật dễ tính, ăn thanh cảnh để thưởng thức cũng tuyệt mà ăn cốt lấy no thay cơm cũng vẫn ngon lành. Nói phở dễ tính, tôi lại nhận thấy một điều kỳ lạ, mà có lẽ bạn cũng nhận ra: rất khó để kiếm được hàng phở dở đến độ không thể nuốt trôi, nấu được phở dở mới là kỳ tài. Tất nhiên, tranh cãi ngon dở là cuộc chiến dài hơi mãi chẳng nguôi. Anh này thích nước trong veo, cô kia lại chọn nước béo ngậy. Bác nọ theo thuần túy chủ nghĩa, thích phở theo lối cũ, chỉ có thịt chín và thật nhiều hành chần với nước đậm hương quế hồi. Hay chú kia với gu ăn uống giản đơn lại thích kiểu thô mộc của các hàng phở chiều khu phố hơn là lên quán xá danh tiếng phố cổ. Cái miệng mỗi người một khác nhau, và đó, dù ta có khen chê ra sao thì hàng phở nọ vẫn có khách ruột ăn truyền đời. Chẳng phải cứ mải tranh cãi với nhau thế nào mới là chuẩn, mới là ngon để rồi nghĩ suy, bực bội trong lòng sẽ hủy hoại niềm vui thú khi tận hưởng một bát phở ngon theo định nghĩa của riêng mình hay sao? Phở ngon của ai người đấy hưởng, vậy là đúng đắn nhất.
Click để xem ảnh lớn. |
Click để xem ảnh lớn. |
Click để xem ảnh lớn. |
Click để xem ảnh lớn. |
Tôi vẫn luôn chọn ra ngoài ăn phở, tối thì tìm phở Vui làm bát tái nạm thanh cảnh hay ra góc Tống Duy Tân cắt Trần Phú làm bát phở sốt vang ấm lòng. Sáng ngày ra có thể qua góc Hàng Đồng - Hàng Vải do gia đình nhà anh em với nhà phở Bát Đàn đứng bán, ở đó có thể nếm được cái vị phở Bát Đàn thời chưa đông quá tới nỗi phải xếp hàng bưng bát. Hay phở Lâm - Hàng Vải cũng thuận miệng nếu không lỡ tay húp hơi nhiều nước rồi rơi vào cơn say mì chính nhẹ. Nhưng lựa chọn đó trong hoàn cảnh hiện tại là điều không thể, vậy nên chỉ có thể dùng cơn thèm khát để nuôi dưỡng niềm vui nấu nướng mà thôi. Phở kể ra cũng rất hợp cho ai muốn tìm sự thư giãn qua việc nấu ăn. Những ngón tay thơm mùi quế hồi xém cháy, dù chúng mới chỉ khẽ chạm làn da khi ta cầm bỏ vào nồi. Hương thơm của nồi nước dùng ngầy ngậy tỏa khắp mấy tầng nhà - thứ nước dùng với bao vị hương hòa quyện, có mắm mà chẳng ngửi rõ mắm, có quế hồi mà ngửi không hẳn quế hồi, như một thứ phép phù thủy, biến hóa các hương vị rời rạc thành một tổng thể duyên dáng lạ kỳ. Nấu phở không cần vội, chẳng cần quá tập trung, nhưng lại cần tuần tự làm đúng mọi thứ theo một trình tự và đảm bảo những chi tiết nho nhỏ. Thế mới bảo rằng nấu phở thật nhẹ cả tâm hồn mà cuối cùng lại có miếng ngon cho người nhà chia nhau, vừa ăn vừa xuýt xoa trong đợt lạnh sót (có lẽ là) cuối cùng này.
Click để xem ảnh lớn. |
Nguyên liệu:
Click để xem ảnh lớn. |
- 1 Kg xương bò (xương ống và sườn), nướng xém
- 4 L nước
- 3 con sá sùng, rửa sạch cát
- 500 g nạm bò
- 500 g bắp bò, bó chặt bằng chỉ
- 2 củ hành tây, cắt đôi
- 1 cành quế (dài độ 10 cm), nướng xém
- 2 cánh hoa hồi, nướng xém
- 2 chiếc thảo quả, nướng xém
- 30 g hành tím (3 củ), nướng xém
- 30 g gừng (củ gừng to độ 2 ngón tay cái), nướng xém
- 5 g hạt mùi già, rang thơm
- 5 g hạt tiêu đen, rang thơm
- 1 mớ rau mùi, giữ lại thân và rễ còn lá thái dối
- 1 mớ rau hùng Láng (rau thơm), thái dối
- 1 mớ hành lá, thái nhỏ phần xanh và giữ lại phần trắng
- 100 ml nước mắm, chưng chín
- 1 Kg bánh phở
- Đập dập gừng và hành nướng, cho vào nồi cùng sá sùng rồi xếp hành tây và xương đã nướng xém vào cùng. Đổ nước vào rồi đun cho sôi rồi hạ lửa nhỏ cho sôi lăn tăn. Chú ý hớt bọt thường xuyên và đun ít nhất 8h cho chiết hết được chất từ xương.
- Để nồi nước vào tủ lạnh cho đông mỡ rồi hớt bỏ, chỉ để lại vừa đủ theo khẩu vị.
- Vớt bỏ xương, sá sùng, lọc qua nước một lần để loại bỏ vụn xương, các loại gia vị và hành nát.
- Thêm quế, hồi, thảo quả, tiêu đen, hạt mùi già, thân và rễ mùi cùng mắm chưng vào nồi nước xương đã lọc.
- Đun sôi nồi nước xương rồi thêm thịt bò vào, đun đến khi sôi lại thì hạ nhỏ lửa và luộc trong 1 h.
- Lấy một tô lớn nước đá sạch, vớt thịt ra và ngâm 10' cho nguội hẳn, thịt lạnh sẽ co lại dễ thái và ít vỡ hơn. Dùng dao sắc lạng thịt mỏng rồi để riêng.
- Lọc bỏ quế, hồi, thảo quả, tiêu đen, hạt mùi và thân mùi ra khỏi nồi nước, thêm bột canh sao cho vừa miệng.
- Đun một nồi nước nóng, trụng bánh phở cho mềm rồi đổ vào bát, xếp thịt, rắc rau húng láng, rau mùi, hành lá lên trên. Chần hành củ đặt lên trên bát phở rồi chan nước dùng sôi già lên.
- Rắc chút tiêu xay, vắt miếng chanh cốm, điểm tý tương ớt, bát phở ngon đã sẵn sàng để thưởng thức rồi đó.
Click để xem ảnh lớn. |
1 comments
Cô Hiền con Ông Quế ở sơn tây tình cờ mở mạng thấy cháu chia sẻ bài viết về món phở Hà nội cô thấy thèm quá cô vào sg 35 năm rồi ăn nhiều phở nhưng ko tiêm nào có hương vị bằng phở ngoài hà nội cả cô rất ngưỡng mộ cháu trai khéo tay giống Bà ngoại cháu à hôm nay là mồng 9 tháng 7 rồi sắp đến ngày giỗ Bà ngoại cháu rồi cô rất nhớ bà cầu mong bà về tây phương cưc lạc ở cảnh giới an lành . Cô chúc cháu thành công trong công việc gia đình hạnh phúc nhá
Trả lờiXóa