f Green Tangerine - Góc lặng nơi phố cổ. - A Guy Who Cooks

Green Tangerine - Góc lặng nơi phố cổ.

tháng 11 13, 2014

Bản Gymnopedies No.1 của Erik Satie văng vẳng giữa cái bầu không khí hanh hao, lành lạnh rồi hòa vào vẻ yên bình của buổi trưa Chủ Nhật đẹp trời trong khu vườn nhỏ nơi phố cổ. Cảm thấy như bản nhạc đã nhuộm lên không gian nơi này cái sắc xanh bàng bạc của nỗi buồn không tên. Ngày đầu tiên của tháng 11, ngày đầu tiên của mùa Đông, đã thấy những cơn gió lạnh qua từng hơi thở, thời gian thì như chậm lại và từ sâu thẳm, chợt cảm thấy mình thực sự cần một thoáng thiên đường, như chính khu vườn này. Tôi vẫn thường lui tới những nơi yên tĩnh và nhuốm đậm sắc màu quá khứ, ghét sự ồn ào, đông đúc. Đó chính là lý do tôi tới Green Tangerine cho bữa trưa hôm đó.  

Khu vườn xanh mát mắt, vừa mang nét lịch lãm kiểu Pháp, vừa mang dáng vẻ cao quý kiểu Á Đông.
GREEN TANGERINE
Địa chỉ: 48 Hàng Bè - Hà Nội.
Tầm giá: Set lunch:  218k/2 món và 305k/3 món.

Nhìn bàn ăn thé này, hãy đoán thử họ phục vụ đồ ăn theo phong cách nào?
Mỗi khi đi qua phố Hàng Bè, bạn sẽ khó có thể bỏ qua những tấm rèm và lồng đèn màu xanh lá mạ nổi bật trên nền gỗ bạc màu. Bước chân qua ngưỡng cửa đó, tôi gần như nín thở. Đó là cảm giác bị chinh phục hoàn toàn, bới sắc xanh mướt trong khu vườn mang dáng vẻ cao quý kiểu Á Đông với những Lộc Vừng, Phong Lan và cả Ngọc Trâm, bởi những chi tiết sắt uốn đậm chất thanh lịch kiểu Pháp trên những bộ bàn ghế, trên chiếc cầu thang xoắn và trên cả cột đèn ở cái vỉa hè giả mang hơi hướng đường phố Paris. Sâu bên trong là ngôi nhà ống nho nhỏ, đặc trưng kiểu Việt, điểm trên lớp sơn màu kem là những cánh cửa chớp  xanh ngọc cùng những chi tiết trang trí kiểu neo-classic. 

Trong căn nhà này, thời gian như kẹt lại, ta không chỉ tìm được cảm giác của những ngày tháng xưa cũ mà còn có thể dễ dàng tìm thấy những thứ tưởng chừng đã biến mất vĩnh viễn theo dòng chảy thời gian. Như thái độ niềm nở và chu đáo của các chị phục vụ - điều tưởng như đã tuyệt chủng ở khu phố cổ, hay như chiếc ống tăm bằng gỗ, thơm hương quế chẳng hạn, tôi chẳng còn thấy nó kể từ cái thời ở cùng bà ngoại. Đừng đổ lỗi cho tôi nếu tôi đánh giá tốt về nơi này, bởi có 1 thứ trong ngành dịch vụ được gọi là "the momment of truth" - khoảnh khắc quyết định, Green Tangerine đã lấy được cảm tình của tôi chính từ khoảnh khắc này. 

Nhìn chiếc ống tăm này, tôi lại nghĩ tới thời gian ở cùng bà ngoại...
Set lunch menu của Green Tangerine cho ta khá nhiều lựa chọn, bạn có thể dễ dàng tự thiết kế 1 bữa ăn 3 món dựa trên sở thích của bản thân. Việc soi xét menu của các nhà hàng chưa bao giờ khiến tôi cảm thấy nhàm chán, những gì được in trên đó thường mách lẻo nhiều điều về vị bếp trưởng. Bạn biết tôi thấy gì không? 1 người Pháp với trái tim Việt, 1 vài ý tưởng lạ tai và sự khéo léo để khiến "lạ tai" không trở thành điên rồ.

Tôi là 1 tên Phát-xít ẩm thực, có thể nói như thế. Tôi trân trọng tính nguyên bản và ghét những đứa con lai giữa các nền ẩm thực. Nếu ai đó dọn lên bàn tôi món thịt kho tàu trên cùng 1 đĩa với bít-tết và foie gras thì điều duy nhất có thể cứu hắn chính là cách cư xử chừng mực mà tôi cố giữ. Cố đưa đồ ăn Việt lên chiếc đĩa Tây để làm sang chúng lên là 1 tội ác vì chẳng có gì sang trọng ở đây cả, đó là sự vùi dập ẩm thực Việt, 1 hành động cực kỳ thiếu hiểu biết. Điều đấy có nghĩa là tôi sẽ ghét Green Tangerine? Tất nhiên là không bởi họ đủ hiểu biết và khôn ngoan để không làm trò lố bịch đó, đây là 1 câu chuyện hoàn toàn khác về sự kết duyên giữa 2 nền ẩm thực.


Món entrée (khai vị) của bạn tôi khá thú vị: Gazpacho, Pistou Mousse và Purée Cá Vược với phần trình bày ấn tượng cùng sự tương phản của 3 tầng hương vị. Gazpacho được nấu một cách hoàn hảo, gắt nhẹ nơi đầu lưỡi vị của giấm gạo rồi chín mọng vị cà chua tươi và cuối cùng, để lại hậu vị thanh mát, thứ hương vị như mùa Hạ vùng ven biển. Pistou Mousse thơm hăng nhè nhẹ trong hương vị dễ chịu của sữa chua, đó là cái hương sắc của rau húng quế, "hiền" hơn hương vị của basil trong nguyên bản nhưng vẫn đủ cá tính để khiến người ta phải nhớ. Purée cá vược có lẽ là phần kém thú vị nhất, tôi cảm thấy như hương vị của nó hơi lạc lõng khi đi cùng Gazpacho và Pistou Mousse, nó quá đậm và thiếu độ mềm mại. Nếu có quyền quyết định, tôi sẽ thay phần này bằng vài lát cá vược xông khói, như thế sẽ hợp lý hơn.

Bạn sẽ không khỏi bất ngờ với miếng váng đậu.
Còn phần thú vị nhất? chính là miếng váng đậu đang đóng vai trò trang trí món ăn. Vì chỉ là kẻ nếm ké, tôi bỏ qua miếng bánh quy giòn tan, thơm mùi Parmesan và chất đầy 3 lớp hương vị kia lên miếng váng đậu vừa bẻ, tin tôi đi, ít nhất trong trường hợp này thì váng đậu ngon hơn bánh quy rất nhiều. Dù không ưng phần cá vược cho lắm nhưng tôi vẫn đánh giá cao món entrée này. Như tôi nói đấy, nó không phải là việc bê nguyên 1 món Việt lên đĩa Tây, ăn cùng đồ Tây để làm sang, đây là sự tinh tế trong việc sử dụng các nguyên liệu, gia vị bản địa để tạo màu sắc mới cho 1 món ăn nguyên bản.


Mọi thứ đều hoàn hảo, nếu có thể thay mỳ bằng salad mesclun.
Món entrée tôi chọn hơi  thấp hơn kỳ vọng một chút, Linguine tươi với bò nướng tái, pho mát gouda với chutney ớt và dứa - cà-ri, về mặt kỹ thuật được nấu rất tốt nhưng lại có phần rời rạc. Tôi thích vị ngọt của những lát bò nướng khi được kết hợp cùng 2 loại sốt chutney, nó tạo nên cảm giác nhẹ nhàng, thanh cảnh rất Việt Nam. Tuy nhiên, linguine tươi không phải là lựa chọn khôn ngoan để đi cùng với sốt chutney vì thứ sốt này quá nhẹ, gần như trôi tuột ngay lập tức khỏi sợi mỳ và không thể tạo nên 1 khối hương vị thống nhất. Nếu được sửa đổi đôi chút, tôi sẽ thay pasta bằng salad mesclun - nhiều chất Pháp hơn và xét trên mặt hương vị cũng hợp lý hơn nhiều.

Ở Green Tangerine, người ta rất cách biết dùng váng đậu để tráng trí món ăn..
Bạn biết điều thú vị nhất khi thử 1 món ăn mới là gì chư? Với tôi, đó là những bí mật nho nhỏ trong tầng tầng, lớp lớp hương vị chờ ta khám phá. Tôi chọn Lườn Vịt áp chảo sốt vang đỏ cùng với khoai tây nghiền cho món chính và thực sự không thể mong đợi gì hơn trong cuộc hành trình hương vị này. Tôi đã không khỏi ngạc nhiên khi tìm thấy những mảnh chanh muối lác đác trong vị ngậy của khoai tây nghiền hay vị ngọt nhè nhẹ của nho hòa trong sốt vang đỏ ấm nồng. Thiếu chúng, đây sẽ chỉ là món vịt sốt vang đỏ thông thường,có chúng, mọi thứ trở nên đặc biệt như được thêm vào chút nét duyên Á Đông. Chẳng phải đao to búa lớn với những "fusion" hay "modern", chẳng phải mất công kết hợp nhiều nguyên liệu xa hoa từ những mảnh trời xa nhau ngàn dặm, vẫn là cổ điển nhưng đôi khi, chỉ cần thêm vào một vài tiểu tiết là đủ để điều kỳ diệu xảy ra. Tôi cảm thấy những mảnh chanh muối kia giống như chiếc trâm ngọc cài trên mái tóc vàng óng của 1 thiếu nữ phương Tây, cây trâm không làm cho cô trở thành 1 vương phi vùng Viễn Đông nhưng đem lại cái thần thái quý phái kiểu đó.

Lườn vịt được nướng vừa chín tới.
Mille-feuille cùng kem chanh, dâu và dứa chần cho đoạn kết ngọt ngào. Hương vị cũng không tệ nhưng cũng không có gì đặc biệt cho lắm, nếu so với Mille-feuille mà tôi mới làm cách đây không lâu thì chiếc bánh ở đây có phần lép vế. Tôi cũng không dám kỳ vọng nhiều bởi tráng miệng thường là phần dễ gây thất vọng nhất trong 1 nhà hàng vì các nhà hàng cỡ nhỏ và vừa thường không có pastry chef. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng bạn nên thử Crème brûlée với sả và kem dâu. Bằng một cách nào đó, có lẽ là do vị béo kết hợp với hương sả, món tráng miệng này khiến tôi liên tưởng tới miếng Foie gras mà tôi đã được thưởng thức tại nhà hàng Le Beaulieu khi tiếp 1 nhà báo nước ngoài. Dù sao cũng rất đáng để thử nếu dạ dày của bạn chưa bị lấp đầy bới 2 món đầu.



Dù chưa phải là hoàn hảo nhưng Green Tangerine cũng là 1 trong số những nhà hàng không nên bỏ qua ở Hà Nội. Tôi tin rằng mức giá 300.000 không phải là đắt cho 1 bữa trưa cuối tuần và trả thêm cho 1 chai vang cũng chẳng phải quá đáng nếu có thêm lý do đặc biệt. Nếu dùng bữa tối, bạn sẽ phải chuẩn bị gấp khoảng 3 lần như thế. Nhất định tôi sẽ dành 1 dịp đặc biệt để thử dùng bữa tối ở đây.

Tôi sẽ không gọi trường phải ẩm thực ở đây là "fusion", chính xác nên gọi Green Tangerine là 1 nhà hàng Pháp, ẩm thực Pháp cổ điển với chút nét duyên Việt. Cái bạn tìm thấy được không phải những sự lai tạo quá rõ ràng, không phải những món lạ tai - sản phẩm pha trộn giữa 2 nền ẩm thực kiểu như Phở Foie Gras. Bạn phải thật để ý mới có thể phát hiện ra những mảnh Á Đông được thêm vào hết sức tinh tế, kín đáo đúng kiểu Việt và tạo điểm nhấn độc đáo cho những món ăn Pháp - đúng theo cách tôi đã ví von: như chiếc trâm ngọc trên mái tóc của thiếu nữ phương Tây.


You Might Also Like

0 comments

Bài viết nổi bật

Youtube

Facebook